Truyện thai giáo

Hòn đá năm sắc màu

Hòn đá năm sắc màu

Trong rừng thẳm, nơi có những ngọn núi chìm trong mây trắng, có một vách đá dựng đứng và một thác nước đổ xuống ào ào như một dòng sông bạc.

Một hôm dòng sông bạc đó cuốn ra hồ nước một hòn đá lấp lánh năm sắc màu. Một cậu bé đi săn, tới rửa chân tây ở hồ nước, bất ngờ nhận ra hòn đá ấy, nhặt lên ngắm nghía, lấy làm thích thú lắm:

- Ôi! Hòn đá đẹp quá!

Bạn bè của cậu ta tới xem, lật đi lật lại hòn đá trên tay, cùng bảo rằng có lẽ đó là hòn đá đẹp nhất thế gian. Hòn đá năm sắc màu nghe những lời khen, trong lòng khoan khoái lắm.

Cha của cậu bé đi săn là thợ đá. Bác ngắm nghía hòn đá tới nửa ngày, rồi bắt đầu đem đục và búa sắt ra. Ông bắt đầu gột, tỉa hòn đá, nghe cứ chan chát, chan chát, ... Cậu bé thấy xót xa, vội nói với cha:

- Cha ơi, hòn đá đẹp thế, cha đừng nện nó ghê vậy! Thôi đi cha! Đừng đục đẽo nữa!

Hòn đá năm sắc màu cũng cổ cao giọng lên van xin:

- Bác thợ đá ơi! Bác tha cho tôi! Tôi là hòn đá đẹp đến như vậy kia mà!

Bác thợ đá mỉm cười chẳng nói năng gì, vẫn tiếp tục đục đẽo choang choảng, choang choảng, ...

Bụi đá tựa như nước mắt của hòn đá năm sắc màu cứ rơi lả tả xuống mặt đất! Mặt trời lặn rồi lại lên, dưới bàn tay điêu khắc của bác thợ đá, hòn đá năm sắc màu biến thành một con chim Khổng tước bằng đá, toả sáng năm sắc màu.

- Khổng tước hình thành rồi! Không tước hình thành rồi! - Cậu bé đi săn khoái quá, vừa nhảy cẫng lên vừa reo mừng

Bác thợ đá lấy một chiếc gương đặt trước bức tượng đá. Chi Không tước nhìn thấy mình từ hòn đá năm sắc màu trở nên đẹp đẽ nhường vậy, cũng cười tít cả mắt, rồi gật gật đầu tỏ ý cám ơn bác thợ đá. Bác thợ hiền từ nói:

- Mi trở nên một con chim khổng tước đẹp đẽ là do đã bỏ đi những thứ thừa trên thân mi. Nếu không thế, mi mãi mãi chỉ là một hòn đá năm sắc màu mà thôi.

Nguồn: Sưu tầm