Truyện thai giáo

Viên ngọc ước

Viên ngọc ước

Xa xưa, trong một làng quê nghèo yên bình, có một cậu bé tên là Tí, sống với mẹ trong một căn chòi nhỏ bên sườn núi. Hằng ngày, Tí vào rừng hái củi, bắt cá, kiếm rau dại để nuôi mẹ già ốm yếu. Dù cuộc sống khó khăn, nhưng Tí luôn vui vẻ, lễ phép và không bao giờ than vãn.

Một hôm, khi đang mò cua bắt ốc ở khe suối, Tí tình cờ nhặt được một viên ngọc nhỏ lấp lánh, tròn như giọt nước, phát ra ánh sáng kỳ lạ. Ngạc nhiên, Tí định mang về thì một ông lão tóc trắng xuất hiện từ sau bụi cây. Ông lão nói:

- Đó là viên ngọc ước. Ai giữ nó sẽ có ba điều ước, nhưng phải sử dụng đúng lúc, đúng điều, nếu không sẽ mất tất cả.

Tí lễ phép cảm ơn và cẩn thận mang viên ngọc về giấu trong hộp tre. Đêm hôm đó, khi thấy mẹ ho dữ dội, Tí ôm viên ngọc và ước: "Xin ngọc cho mẹ con khỏi bệnh!". Lập tức, mẹ Tí khỏe lại, nở nụ cười rạng rỡ.

Lần thứ hai, Tí thấy cả làng thiếu nước vì hạn hán. Cậu thầm ước: "Xin ngọc cho mưa xuống tưới đồng ruộng.". Cơn mưa rào ào ào trút xuống, mang lại sức sống cho cây cỏ, nụ cười cho mọi người.

Viên ngọc giờ chỉ còn một điều ước cuối cùng. Tí giữ lại phòng khi thật cần thiết.

Một hôm, có người đàn ông lạ vào làng, giả vờ đói khát, xin ăn. Tí mời về nhà, mời cơm, cho uống nước. Nhưng người ấy thấy viên ngọc quý liền lén lấy trộm và bỏ đi trong đêm.

Tí phát hiện ra thì đã muộn. Cậu chạy theo, gọi: "Chú ơi, đó là viên ngọc giúp mẹ cháu khỏi bệnh, giúp làng cháu có nước…"

Bỗng nhiên, trời đất rung chuyển. Người đàn ông kia vấp ngã, viên ngọc lăn xuống suối và chìm mất. Mọi người chạy đến an ủi Tí, nhưng cậu chỉ mỉm cười:

- Không sao đâu, mẹ con khỏe mạnh, làng con đủ nước - thế là quá hạnh phúc rồi.

Nguồn: Sưu tầm